Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội tiếp nhận ca cấp cứu cực kỳ... khó nói. Bệnh nhân khoảng 40 tuổi nằm trên giường lưu động, mặt tái mét, đau đớn. Đi theo sau là một phụ nữ trẻ, chân bước rất nhanh, mặt vẫn cúi gằm, đỏ lựng. Phải đến hơn 2 giờ đồng hồ, khi TS Vệ - Giám đốc bệnh viện - ra khỏi phòng phẫu thuật với nụ cười tươi rói, chúng tôi mới biết được tường tận câu chuyện về ca cấp cứu này.
TS. Vệ cho biết: “Cặp đôi này đến từ Phủ Lý, Hà Nam. Anh chồng đi công tác ở nước ngoài 2 tháng mới trở về. Sự chờ đợi, hồi hộp sau bao ngày xa cách thổi bùng ngọn lửa khao khát. Trong lúc “vui vẻ”, chị vợ đã nghịch ngợm, mơn trớn chồng quá mạnh, vô tình bẻ gãy “của quý” của chồng”.
Khi bị gãy, anh chồng rú lên đau đớn, tay vồ chặt lấy “vùng kín”. Chị vợ thì thảng thốt, lo sợ vì chưa kịp hiểu điều gì đã xảy ra. Chỉ đến khi chồng nhấc tay ra, thấy “của qúy” đã ỉu xìu, gãy gập, vẹo hẳn sang một bên, vợ mới biết mình quá tay.
Lúc đầu sợ xấu hổ, chị vợ lấy khăn nóng chườm cho chồng giảm đau. Nhưng chỉ sau 10 phút, “cậu nhỏ” đã sưng tấy, căng phồng, tím ngắt. Chồng thì luôn miệng kêu đau đớn, mặt tái dại đi vì đau, vì sợ. Lúc đó, vợ mới gạt bỏ được sự xấu hổ, gọi xe cấp cứu lên Hà Nội.
Trong suốt thời gian anh chồng vào phòng phẫu thuật, chị vợ ngồi như dính với chiếc ghế ngay cạnh phòng mổ, mặt cúi gằm. Khuôn mặt trắng trẻo sau ít phút lại đỏ lựng lên, hai tai cũng luôn trong tình trạng nóng bừng. Càng nhiều người nhìn, chị càng cúi gập người xuống như thể muốn “độn thổ”.
Rời khỏi khu mổ, chúng tôi tiếp tục đến thăm các phòng bệnh nhân.
Trường hợp đầu tiên mà chúng tôi tiếp xúc là chị Trần Thị T, quê ở huyện Tiền Hải (Thái Bình), phải nhập viện trong đêm tân hôn vì bị thủng cùng đồ (Cùng đồ là nơi âm đạo bám vào tử cung theo một đường vòng tạo ra các cùng đồ: Cùng đồ trước, cùng đồ sau và cùng đồ hai bên).
Chị T còn khá trẻ, lúc nào cũng nằm quay mặt vào tường, tuyệt nhiên không trò chuyện với bất kỳ ai. Thậm chí, ngay cả với mẹ và chồng đi chăm sóc, chị cũng rất kiệm lời.
Tại Trung tâm Nam học, Bệnh viện Hữu Nghị Việt Đức cũng có khá nhiều bệnh nhân phải nhập viện vì sự cố phòng the. Tuy nhiên, các bác sĩ ở đây cho biết, các nhà báo gần như rất khó để lấy thông tin, vì đây là những bệnh nhân bị tai nạn liên quan đến chuyện... tế nhị.
Theo quan sát của chúng tôi, ở phòng bệnh nhân nữ, gần như không có tiếng nói chuyện, chỉ có người nhà lặng lẽ đi lại chăm sóc. Ở phòng nam thì có một vài người nhỏ to trò chuyện cùng nhau nhưng gần như không thể tiếp cận được để biết rõ hơn về tình huống nhập viện.
Theo các bác sĩ, tâm trạng chung của các quý ông bị “gãy kiếm”, đứt dây hãm hay phụ nữ bị thủng cùng đồ, rách lớn... đều khiếp đảm đến hoảng loạn. Đoạn đường từ nhà đến bệnh viện không chỉ nỗi đau đớn hành hạ mà còn là sự lo lắng khôn cùng vì sợ “súng ống”, “đạn dược”, “hàng họ” từ nay hỏng hẳn.
TS. BS Lê Vương Văn Vệ cho biết: Từ tháng 9 trở về trước, mỗi tuần bệnh viện tiếp nhận khoảng 4-5 ca cấp cứu liên quan đến sự cố vùng kín. Tuy nhiên, bắt đầu từ tháng 10, khi thời tiết bắt đầu trở lạnh, cũng là vào mùa cưới thì số ca nhập viện tăng lên. Trung bình mỗi ngày bệnh viện tiếp nhận từ 1-2 ca đến từ Hà Nội và một số tỉnh lân cận như Hà Nam, Ninh Bình, Thái Bình, Nam Định, Thái Nguyên, Bắc Ninh, Bắc Giang...
Đại diện Trung tâm Nam học, Bệnh viện Hữu Nghị Việt Đức cũng cho biết, từ trung tuần tháng 10, số ca cấp cứu vì sự cố phòng the tăng lên gấp đôi so với trước đây. Bệnh nhân đến viện thường trong trạng thái hoảng loạn, lo lắng khôn cùng.
Các chuyên gia y tế cho biết, trên thân “cậu nhỏ” có khớp rất dễ gãy nằm ở gốc hoặc 1/3 bên trong của “cậu nhỏ”. Khi bị gãy, bệnh nhân thường có cảm giác như bị vỡ bục, đau nhói. Máu chảy từ các xoang trong thể hang dưới da rồi lan nhanh ra toàn bộ “cậu nhỏ”, có khi xuống tận bìu, gây nên những ổ máu tụ lớn.
“Cậu nhỏ” sẽ càng sưng to, biến dạng, lệch vẹo sang một bên. Nếu nắn vào chỗ gãy, bệnh nhân sẽ đau đớn đến ngất xỉu. Tuy nhiên, nếu bị gãy thể nhẹ, tức là bệnh nhân thấy tiểu khó, đau tức nhưng không bí tiểu thì “cậu nhỏ” có thể tự lành sau một thời gian.
Trong trường hợp nặng không được điều trị tích cực, người bệnh sẽ bị các biến chứng như: Các ổ máu tụ nhiễm khuẩn trở thành những ổ mủ, có trường hợp quá nặng phải cắt “của quý”. Tình trạng chảy máu có thể ngừng lại ở mức độ nào đó, nhưng rồi lại tái diễn làm cho tình trạng căng nề đau đớn tăng lên. Các ổ máu tụ có thể tự tiêu dần nhưng thể hang bị xơ hóa dẫn tới liệt dương hoàn toàn.