Lưu trữ cho từ khóa: tình công sở

Ưu và nhược điểm của tình công sở

Bạn đã từng bao giờ nghĩ tới khả năng hẹn hò với một người làm việc cùng công sở? Bạn có đang "thương thầm trộm nhớ" một đồng nghiệp nào đó? Nếu có, hãy cân nhắc kỹ những ưu và nhược điểm của các mối quan hệ tình cảm trong cùng văn phòng.

Không có gì là ngạc nhiên khi các mối quan hệ lãng mạn ở nơi làm việc đã trở nên phổ biến. Xét cho cùng, bạn đang ở giữa những người có cùng mối quan tâm và cùng mục đích. Chưa kể, bạn trải qua hầu hết thời gian không ngủ trong ngày ở nơi làm việc.

Đối với một số người, tình công sở là tình yêu đích thực. Nhưng đối với một số khác, đó chỉ là một điều “cấm kỵ” khiến họ bùng cháy khao khát.

Theo một cuộc thăm dò mà chuyên trang việc làm Glassdoor thực hiện vào năm ngoái, đa số (51%) nhân viên được hỏi tin rằng, không có gì là sai trái khi yêu đồng nghiệp. 37% thừa nhận đã có quan hệ lãng mạn với người làm việc cùng công sở.

Với bạn thì sao? Hẹn hò đồng nghiệp có phải là một việc tốt hay không, hay bạn cho rằng các mối quan hệ tình cảm nên nằm ngoài phạm vi công sở?

Trang USNews cho rằng, trước khi đưa ra câu trả lời, bạn nên xem xét một vài ưu và nhược điểm của việc hẹn hò đồng nghiệp. Không có một nguyên tắc nào chống lại các mối quan hệ như vậy, mặc dù có những công ty không ủng hộ nhân viên hẹn hò nhau, hoặc thậm chí có hẳn những quy định rõ ràng trong sổ tay nhân viên không cho phép các mối quan hệ yêu đương ở công sở.

Ưu điểm

1. Việc có cùng chỗ làm việc với người yêu hoặc bạn đời đem đến nhiều thuận lợi, nhất là khi bạn có thể đi cùng xe, không phải lo lắng về sự xung đột về lịch làm việc, đồng thời có thời gian bên nhau nhiều hơn.

2. Tình yêu công sở sẽ đem đến cho bạn một “đồng minh” trong vấn đề chiến lược liên quan tới việc làm, các ý tưởng và đề xuất công việc.

3. Nếu bạn có một ngày tồi tệ ở nơi làm việc, bạn sẽ không phải đợi đến lúc về nhà mới được an ủi. Người yêu hoặc vợ/chồng là đồng nghiệp sẽ nhận ra cơn xì-trét của bạn và ngay lập tức đưa ra một bờ vai để bạn dựa vào. Đôi khi, việc biết họ đang ở bên đã có thể đủ để một ngày tồi tệ không trở nên tệ hơn.

4. Việc có chung môi trường làm việc có thể giúp cho các cuộc đối thoại vào buổi tối và ngày cuối tuần thoát khỏi những ám ảnh liên quan tới công việc. Cả hai bạn đều đã biết điều gì đang diễn ra ở công ty, nên có thể dành thêm nhiều thời gian để nói về những chủ đề mang tính chất riêng tư hơn trong thời gian ngoài giờ làm việc.

5. Bạn sẽ không bao giờ phải giải thích về vấn đề phải làm việc muộn với người yêu hoặc vợ/chồng.

uu-va-nhuoc-diem-cua-tinh-cong-so

… và một vài nhược điểm

1. Các vấn đề cá nhân có thể nhanh chóng biến thành vấn đề ở nơi làm việc, dẫn tới giảm hiệu quả công việc. Đây là một trong những lý do chính mà các công ty không muốn nhân viên của họ hẹn hò với đồng nghiệp.

2. Các mối quan hệ có thể bị nguội đi do hai bạn có quá nhiều thời gian bên nhau. Việc lúc nào cũng thấy mặt nhau ban đầu tưởng chừng là lý tưởng, nhưng về sau, điều này sẽ tạo nên sự nhàm chán.

3. Điều gì sẽ xảy ra nếu mối quan hệ tình cảm giữa hai người là đồng nghiệp đổ vỡ? Bạn cần cân nhắc kỹ khả năng này. Hãy nhớ lại thời bạn còn đi học, mọi chuyện bỗng trở nên thật khó khăn khi hai người bạn cùng lớp đang mến nhau bỗng nhiên quay sang ghét nhau. Đối với hai đồng nghiệp, sự tồi tệ thậm chí có thể nhân lên gấp cả nghìn lần trong trường hợp tương tự.

4. Giả sử cơ hội xuất hiện và một trong hai bạn phải điều chuyển tới một nơi làm việc khác trong cùng công ty để được thăng tiến. Khi đó, bạn sẽ phải lựa chọn giữa một bên là việc được thăng tiến, một bên là tình yêu của mình.

5. Các đồng nghiệp của bạn có thể không “tử tế” với bạn như bạn nghĩ. Các mối quan hệ tình cảm trong cùng công ty thường đồng nghĩa với việc tất cả những người và bạn làm cùng đều biết những chi tiết “mật” trong đời sống tình cảm của bạn. Điều này có thể gây ra những xích mích ở một cấp độ hoàn toàn mới. Mọi người sẽ bàn tán. Đó là sự thật. Và câu chuyện của bạn rất dễ bị các “bà tám công sở” thêu dệt với những chi tiết không mong muốn.

Còn có nhiều ưu, nhược điểm nữa của các mối tình công sở chưa thể đề cập hết ở đây. Còn có rất nhiều yếu tố tác động tới các mối quan hệ này, như cấp bậc trong công ty, tình trạng hôn nhân, tuổi tác, quy mô công ty…

Vấn đề nằm ở chỗ, nếu bạn có kế hoạch theo đuổi một đồng nghiệp, hãy thận trọng và cân nhắc kỹ. Đây là một lời khuyên bổ ích ngay cả khi bạn chưa hề có ý tưởng sẽ hẹn hò một ai đó làm cùng công ty. Đôi khi, cũng cần phải tưởng tượng vì sự tưởng tượng có thể có ích hơn nhiều so với thực tế.

(Theo Dantri)

“Gái văn phòng” và những phi vụ “giật” chồng người

Thừa xinh đẹp và đủ “cáo” trong việc mồi chài đàn ông, lại thêm cái mác gái văn phòng “chính chuyên”, những cô nàng kiểu này rất dễ khiến một gia đình đang yên ổn thành tan cửa nát nhà vì trò “nhảy chồng” và moi tiền các quý ông.

Mấy hôm nay, chị Hương (thư ký tòa soạn một tờ báo điện tử lớn) đi làm với vẻ mặt buồn bã, u ám. Đồng nghiệp thấy thế thì không dám hỏi nhiều, nhưng chỉ đến ngày thứ 3, chị đã chia sẻ hết với các chị em trong phòng về chuyện ngoại tình trắng trợn của chồng.

Chồng chị Hương là một doanh nhân còn khá trẻ, hiện đang là phó giám đốc một công ty xuất nhập khẩu thủy hải sản trong miền Nam. Vì tính chất công việc, anh P hay phải đi lại giữa Hà Nội – Sài Gòn – Mũi Né như con thoi. Đây cũng chính là cơ hội để vị đức lang quân lắm tiền, nhiều của sẵn sàng cặp kè với một “yêu nữ” chuyên cặp kè đại gia núp bóng gái văn phòng chính chuyên.

Chị Hương ấm ức kể “Mình phát hiện ra chồng mình đi Sing công tác còn mua đồ hiệu, túi Chanel, giày LV cho nó. Chúng nó liên lạc với nhau bằng một phần mềm nhắn tin khác, chứ không phải qua sms bình thường. Phải khó khăn lắm, mình mới đọc được tin nhắn. Bao nhiêu lần chồng đi công tác mua hàng hiệu cho nó, rồi vài lần nói dối đi Mũi Né làm việc, thực chất rủ cả con kia đi du lịch khắp nơi… đều bị mình moi ra tất. Đau quá!”.

Gọi điện nói chuyện với “bồ” của chồng, chị Hương còn sốc hơn khi nhận lại một bài “thuyết trình”, mà theo chị là “Nó ăn nói đâu ra đấy, khẳng định chủ quyền và còn dọa lại mình: chị không cẩn thận, anh ý kiểu gì cũng bỏ chị. Nhìn lại chị đi, em hơn chị nhiều lắm ạ!”. Quá sốc trước thái độ trắng trợn của “yêu nữ”, chị thuê thám tử đi tìm hiểu thì mới biết rõ ả nhân tình của chồng chị là một nhân viên văn phòng công ty T, vị trí marketing. Tính chất công việc khiến “yêu nữ” tiếp xúc với nhiều loại khách hàng, và một lần gặp gỡ vị phó giám đốc phong độ chồng chị, cô nàng này đã lên kế hoạch “nhảy chồng”, quyết giữ bằng được “con mồi” ngon lành này.


Lợi dụng cái mác gái văn phòng, lại trẻ trung và thừa khéo léo, nhiều cô nàng thản nhiên cặp với “giai” có vợ chỉ để moi tiền (Ảnh minh họa)

Thám tử cho biết, từ hồi cặp với chồng chị Hương, cô nhân viên marketing sinh năm 1986 bỗng đổi đời hẳn. Đi làm toàn xách LV, quần áo cũng phải từ Burberry, Dolce… trở lên, thi thoảng lại xin nghỉ phép để du hí nước ngoài nước trong. Thậm chí, chồng chị Hương còn tạo một tài khoản cho nàng tha hồ rút để mua sắm.

Những cô nàng như T.V không hề hiếm. Trẻ trung, xinh đẹp và thừa độ “cáo” trong việc mồi chài đàn ông, lại thêm cái mác gái văn phòng chính chuyên, họ đã và đang sử dụng cơ thể mình như một công cụ moi tiền các quý ông lắm tiền. “Anh đã có vợ ư, không thành vấn đề. Vợ anh làm sao “ngon” và khéo như em được. Đánh ghen ư? Em cũng chẳng sợ. Càng làm thế, chị ý càng dễ mất chồng thôi”, kiểu suy nghĩ nông cạn như thế này đã khiến các cô càng mờ mắt, lao vào phá hoại nhiều gia đình với mục đích “moi móc” là chính, yêu đương chỉ là phụ. Luôn xuất hiện ở công ty với bộ cánh hoàn hảo, gợi cảm, hàng hiệu đắp từ đầu đến chân nhưng thật chua chát vì mỗi khi nhắc đến các cô, đồng nghiệp lại “ưu ái” gọi là “hàng công sở”.

T.P (sn1988) là cái tên khá nổi tiếng trong một công ty thuộc tòa nhà lớn nằm trên đường H.P. Nhưng nổi tiếng vì thành công, giỏi giang thì ít, mà vì tai tiếng cặp kè và… “nhảy chồng” người khác thì nhiều hơn. Không ai ở công ty là không biết những phi vụ ăn chơi đình đám, cùng thói lả lơi ong bướm của cô nàng. Vừa trẻ, vừa khéo mồm, xung quanh T.P luôn có hàng tá chàng sẵn sàng “lo” cho cô một cuộc sống vật chất đầy đủ.

Nếu chỉ có thế thì người ta sẽ nghĩ T.P là một cô gái may mắn, mà người may mắn thì “số hưởng”, có gì đâu. Tuy vậy, cách thể hiện độ ăn chơi của một “gái chảnh gái sang văn phòng”, và vin vào cái sự sang chảnh “ảo” đó để mặc nhiên cặp kè với những quý ông đã có gia đình, chỉ để phục vụ cho sở thích ăn đồ ngon, xài đồ sang, chơi đồ độc… đã khiến những người biết T.P phải bức xúc. Nhắc đến tên cô, nhiều nhân viên cùng công ty chỉ bĩu môi “Lạ gì em này, làm thì ít mà mang danh công sở đi đong giai thì nhiều. Cứ tầm 2-3 tuần lại thấy thay 1 anh, mỗi lần khoe có anh mới, là em ý khoe luôn cả túi hàng hiệu, giày dép phụ kiện mà các anh sắm sửa cho. Không hiểu qua tay bao anh rồi”.

Mới đây, cô nàng công khai cặp với một anh có vợ, vẫn bài cũ soạn lại, anh này đã mua cho T.P vô số đồ hiệu, trong đó có 2 chiếc túi Hermes xịn, nhắc đến giá chắc khối người phải giật mình. Chị vợ đau khổ vì chồng ngoại tình bao nhiêu, T.P càng hả hê sung sướng vì trò “giựt chồng” người khác bấy nhiêu. Cô nàng còn rất tự tin vì vị trí “gái công sở” của mình. Nhất định không chịu “nhả” mồi ngon, T.P tuyên chiến luôn với vợ người tình bằng cách gọi điện cho mẹ chồng chị này “mách”: “Con dâu bác cũng chẳng ra gì đâu. Cháu là người văn hóa, có bằng thạc sĩ, thế mà chị ý bảo cháu mất dạy, rồi cướp chồng”(??!). Nghe chuyện này, nhiều người phải ngã ngửa vì sự trơ trẽn của những cô gái có “thâm niên giật chồng” người khác như T.P.

Chỉ sau một thời gian ngắn cặp kè, T.P đã lại “bye bye” anh này, lại “tình yêu tưởng chết” với người khác và những chiếc túi hàng hiệu, những chuyến du lịch khác. Anh chồng sau cú phốt với người đẹp công sở, cũng đã tỉnh ngộ và hiểu rằng đâu là tình yêu thực sự sau chiếc credit card, sau đống quà Hermes, Chanel “dâng tặng” cho nàng. Và đâu là gia đình thực sự với người vợ luôn biết vị tha khi thấy chồng trót say nắng kiểu con gái mà chị và mọi người hay nói “hàng công sở”!

(Theo AF)

Dân công sở “nghỉ trưa” ở cafe rèm

Quán cafe bài trí kiểu buông rèm, đèn thì nhập nhoạng tranh tối tranh sáng. Từng cặp tình nhân chốn công sở tranh thủ 1-2 tiếng nghỉ trưa để dắt nhau vào “tâm sự”. Sau khi những bức rèm buông xuống, một loạt “âm thanh lạ” bắt đầu vang lên.

Tư thế “uống cafe” mới – “Ăn nem” chay

Nghỉ trưa vốn là khung “giờ vàng” lâu nay của tình “nem-chả” chốn công sở thỏa sức “hoạt động”. Cứ tầm giờ này, đến các quán cafe có không gian kín đáo rất dễ bắt gặp các cặp đôi tầm U30 trở lên sải bước gấp gáp, dắt tay nhau vào quán tìm chỗ ngồi quen thuộc. Là vợ chồng, chẳng ai rủ nhau vào quá xá nghỉ trưa làm gì, nên nhìn các cặp đôi với gương mặt lấm lét, bối rối dắt nhau vào quán thì ai cũng hiểu chuyện.

Giờ nghỉ trưa ít ỏi 2 tiếng đồng hồ, đi đến các nhà nghỉ, khách sạn xa cơ quan thì không thể, mà đến những nơi gần cơ quan lại càng không, thế nên những quán café kín vẫn là sự lựa chọn “đảm bảo” cho cuộc “tâm tình” xuyên trưa của các cặp tình nhân công sở. Cũng chính vì thế mà ở những quán café “kín” này có rất nhiều tư thế “uống café” kiểu mới. Ai vô tình ngồi cạnh một buồng có cặp “nem chả” trong quán, có khi phải giật mình thon thót vì bỗng nhiên cứ được nghe “lồng tiếng” miễn phí.

Cảnh thế này không hề hiếm
Tư thế “uống cafe” kiểu mới – Có lẽ phải “nằm uống” thì mới thấy ngon!

 

“Chuyện của người ta mình không quan tâm làm gì, nhưng nhiều khi đang ngồi nhâm nhi ly café buổi trưa thì phải giật mình vì tự nhiên xuất hiện ở đâu tiếng thở gấp, liền sau đó là tiếng động“khó nói”nữa. Anh em tụi tôi chỉ biết bịt mồm cười, thằng nào quái hơn thì đằng hắng cho một câu để “bên kia” biết đường mà giảm volume “tiếng động”. Nói thật là tụi tôi qúa quen chuyện này rồi, vào quán café nào không gian yên tĩnh để nghỉ trưa một tí là lại “không yên thân” – Q.Thọ, nhân viên thiết kế của một công ty kể.

“Có đôi rõ là U40 rồi, đang gọi nhau bằng chị-em để “tâm tình”, thì tự dưng chuyển sang “anh em”, sướt mướt không thể tả. Chắc vì nhiều chuyện tâm tình với nhau say sưa quá nên không biết có người ngồi bên cạnh đã nghe hết, sau đó họ còn vô tư hôn hít vồ vập. Ngồi cạnh chịu không được, phản cảm quá mình cùng chị đồng nghiệp phải từ chối khéo, rồi đi ra quán vỉa hè ăn trưa cho yên thân” – Chị Giang, nhân viên kế toán trên phố Hai Bà Trưng kể lại

“Ông bạn của mình cũng “dính” vào chuyện bồ bịch, ông ấy cũng thường “nghỉ trưa” ở những quán cafe như thế. Hỏi tại sao ở quán cafe mà cũng lộ liễu “hành sự”đuợc, ông bạn chép miệng nói trong quán có cảm hứng mới, chứ nhà nghỉ mãi cũng chán. Đúng là chịu luôn mấy ông bà ngoại tình – Anh H.H  – Nhân viên của một công ty điện tử nói.

Theo lời nhân viên của một quán cafe có rèm buông trên phố P., thì thứ 5, thứ 6 là ngày nhân viên phải phục vụ các cặp “tình nhân” mệt nghỉ, một là đông “cặp” đến hơn, hai là nhiều cặp cúp cua giờ làm, ngồi “nghỉ trưa” với nhau đến chiều. Đôi nào mới cặp kè thì nghiêm túc hơn – căn đúng giờ làm việc ca chiều rồi rủ nhau ra về, còn đôi nào “tình sâu đậm” thì “nghỉ trưa” đến chiều luôn, đến giờ đón con mới “đành” ra về.

Ban đầu, nhiều cặp tình nhân công sở chỉ hẹn hò vào giờ cơm trưa, uống cà phê để chia sẻ buồn vui và dừng lại ở những cử chỉ âu yếm. Nhưng rồi từ tình buổi trưa rất dễ chuyển thành… tình ban đêm, theo đúng nghĩa đen lúc nào chẳng hay. Các chị em công sở có chồng rồi thường “ngây thơ” nghĩ rằng “ăn nem chay” sẽ không nghiêm trọng gì, chỉ là gặp gỡ nhau để an ủi, chia sẻ, tâm sự với người muốn lắng nghe mình, chứ không hề đi xa hơn. Nhưng “đối tác” thường không như vậy. Họ luôn muốn khám phá, đã được phép đi đến B, C thì nhất định phải đi đến Z luôn. Một khi đã có tình cảm với nhau thì chuyện vượt quá giới hạn là điều khó tránh khỏi. Chưa kể, ở các quán cafe buông rèm có không gian lãng mạn, các cặp cũng vì thế mà dễ nảy sinh “ý định”, khó kiềm chế được cảm xúc.

Và những câu chuyện bi hài

T.M – phó phòng của một doanh nghiệp chế tạo máy liên doanh khá lớn vẫn được nhiều người gọi là “gái một con, trông mòn con mắt”, mặc dù đã có chồng con nhưng vẫn nhiều nhân viên trẻ theo đuổi M ra mặt. Buổi trưa, cô thường cùng một chàng nhân viên đi cafe kể lể, tâm sự nhiều điều. Chàng nhân viên trẻ, tâm lý, lại ga-lăng, M nhanh chóng “yếu lòng” trước những lời có cánh của cấp dưới. Cặp đôi ngày càng thân thiết, nhưng M cho rằng đó không phải là ngoại tình, chỉ là đôi bên gặp nhau ban trưa trò chuyện, chỉ một vài hành động âu yếm thường tình. Thế nhưng, một ngày bạn của chồng cô đã vô tình bắt gặp cảnh hai người “nghỉ trưa” ở quán cafe nọ. Người bạn này không muốn vạch mặt tại trận mà chụp lại những “khoảnh khắc tâm sự” của cô với chàng nhân viên trẻ, sau đó gửi ảnh qua điện thoại cho chồng cô.

Tối hôm đó, M về đến nhà, chưa kịp dắt xe vào sân thì chồng cô vốn nóng tính đã chạy ra đòi “xử” vợ. M chết đứng nghe chồng sỉ vả, dù cô thanh minh rằng sự việc không đi quá giới hạn nhưng chồng cô không tin và dùng những từ ngữ chợ búa để lăng mạ. Hàng xóm xung quanh nghe câu được câu mất, nhưng ai cũng hiểu chuyện. Sự việc trôi qua đã 2 năm rồi, nhưng hễ nghe ở đâu có chuyện ngoại tình là hàng xóm lại nhắc đến M “làm gương” trước tiên…

Nhân viên quán cafe T kể rằng chẳng lạ gì những chuyện đánh ghen ở giữa quán, khi các bà vợ rình và bắt quả tang “anh ả” đang hú hí sau những mảnh rèm tranh tối tranh sáng. Thái Minh, một nhân viên trẻ kể “Có lần em đang bưng nước cho khách thì một bà với 3 cô trẻ trẻ xồng xộc lên tầng, lôi một chị ra và “tẩn” luôn ở cửa quán. Anh chồng thì sợ mất mật, chỉ đứng im rồi chuồn về lúc nào không biết. Nghe nói hai người làm cùng công ty, đôi đó cũng hay đến, toàn đến vào buổi trưa thôi”.

Hay như chuyện của T.P, tình cờ một hôm được bạn rủ lên ăn trưa ở quán cũng buông rèm thế này. Vừa đến, P đã bắt gặp luôn chị dâu mình đang… hú hí với một ông hơn đến chục tuổi. Không làm ầm lên, nhưng P cố tình đi qua hai lần để chị dâu nhìn thấy. Chỉ 5 phút sau, đã thấy bàn bên ý tính tiền rồi cả hai len lén người về trước, kẻ về sau. Có lẽ sau lần đó, chị dâu P cũng đành phải từ bỏ thói quen ăn trưa “thân mật” với sếp. Và cũng thật may, P chẳng phải loại bép xép ngay với anh trai, nếu không, lại một gia đình tan vỡ vì những trò mèo cafe thân mật “nghỉ trưa” kiểu này.

(Theo AF)

Sếp và chồng: Ai là bố thật sự của con tôi?

Bản thân là mẹ mà tôi cũng chưa biết được đứa con này có phải là con của chồng tôi không nữa. Có khi nào đó là kết quả mối tình vụng trộm của tôi với sếp không?

Tôi cầu xin mọi người đừng ném đá tôi kịch liệt. Bởi vì hiện nay, bản thân tôi đã nhận thức được tôi đã sai lầm thế nào và tôi đang bị trả giá vì những si mê lạc lối nhất thời của mình đây. Tôi ân hận lắm và chỉ muốn, một lần được nói ra cho nhẹ lòng hơn và sẵn sàng bù đắp tất cả tương lai của mình cho chồng tôi bây giờ.

25 tuổi tôi kết hôn với chồng tôi bây giờ sau 2 năm yêu nhau. Khi ấy anh hơn tôi 4 tuổi và chúng tôi cũng là mối tình đầu của nhau. Tôi là một cô gái xinh đẹp, duyên dáng và làm PR cho một công ty truyền thông. Còn chồng tôi ở nhà mở cửa hàng sửa xe máy. Nói chung công việc của 2 vợ chồng đều tạm ổn. Khi chưa có con, chúng tôi cũng có của ăn của để.

Vợ chồng son nên chúng tôi quấn quýt với nhau không rời. Ai cũng bảo vợ chồng tôi hạnh phúc. Mà đúng là vợ chồng tôi sẽ hạnh phúc viên mãn nhất nếu như chúng tôi có tin vui. Đằng này sau 2 năm kết hôn, sau bao nhiêu ngày mong ngóng có con cho vui cửa vui nhà, chẳng hiểu tại sao tôi vẫn chưa thể dính bầu. Lo sợ bản thân có vấn đề, tôi đã chủ động đến bệnh viện thăm khám sức khỏe. Nhưng tôi đã thở phào nhẹ nhõm khi sức khỏe của tôi hoàn toàn bình thường. Về nhà, tôi mạnh dạn động viên chồng đi khám. Ban đầu anh cũng rất ngại nhưng vì khao khát có con và vì được vợ động viên nên anh cũng đi. Bác sĩ vẫn kết luận sức khỏe của anh hoàn toàn bình thường, thậm chí tinh trùng còn có số lượng và chất lượng rất hùng hậu nữa. Nhưng hai vợ chồng tôi đều bình thường là thế mà sao sau 2 năm cưới nhau, chúng tôi vẫn chưa có tin vui là sao?

Ảnh minh họa

Khi cuộc hôn nhân bước sang năm thứ 3 cũng là năm 2 vợ chồng tôi bắt đầu rạn nứt tình cảm chỉ vì cả 2 cùng căng thẳng vì chuyện có con cái. Và mỗi lúc chán nản nhau, anh thì ngủ ở cửa hàng, còn tôi ngủ một mình trong nhà. Có những hôm quá chán chường, tôi còn cố tình làm việc muộn và ngủ qua đêm ở công ty mà không để cho ai phát hiện ra. Nhưng tôi đã lầm, ở công ty tôi vẫn có một người hàng ngày, hàng giờ để ý đến nhất cử nhất động của tôi. Đó chính là giám đốc chi nhánh nơi tôi đang làm việc.

Anh là sếp của tôi và cũng hơn tôi gần chục tuổi. Những lần làm việc cùng anh, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ xấu xa nào về anh cả. Ngược lại tôi rất ngưỡng mộ sự tài giỏi trong quản lý và điều hành công ty của anh. Tôi cũng rất quý trọng anh vì anh là người đàn ông thành đạt nhưng cũng vẫn yêu thương gia đình của anh tha thiết.

Một tối hiếm hoi ngủ lại tại nơi làm việc, khi tôi đi ngang qua phòng sếp để đến phòng vệ sinh, tôi thấy ánh đèn phòng sếp vẫn sáng, cửa thì he hé mở. Như một thói quen, tôi nghĩ sếp quên tắt điện nên định bước vào phòng và tắt đèn rồi đóng cửa. Không ngờ, sếp vẫn còn ngồi ở đây làm việc. Sếp hỏi tôi không phải về phụ giúp gia đình hay có chuyện gì chán mà ở lại công ty. Chẳng hiểu sao hôm ấy trời xui đất khiến thế nào, bao nhiêu tâm tư tôi lại bộc bạch và chia sẻ hết với sếp. Khi tâm sự hết chuyện của tôi, sếp cũng bộc bạch về chính mình. Để rồi cho tới tận bây giờ tôi mới biết rằng, vợ chồng sếp cũng lấy nhau 10 năm nay mà chưa có con. Nguyên nhân là do vợ sếp có vấn đề.

Và cũng từ hôm đó trở đi, sếp với tôi không còn xa cách như trước. Ngược lại chúng tôi thân tình với nhau hơn. Thi thoảng trong giờ làm, chúng tôi vẫn thường chát chia sẻ với nhau, hỏi han nhau đủ thứ. Và từ bao giờ hình ảnh thân thương về sếp cũng bắt đầu choán hết tâm trí tôi, còn hình ảnh về người chồng chịu thương chịu khó của tôi cứ bắt đầu nhạt nhòa dần. Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi và sếp dù cố kìm nén tình cảm đến thế nào, dù có cố giấu lòng mình, cuối cùng chúng tôi cũng cứ lao vào nhau như hai con thiêu thân.

Tôi và sếp cứ như thế trong suốt khoảng gần 2 năm liền. Lúc thì chúng tôi tranh thủ gặp nhau trong nhà nghỉ buổi trưa, lúc thì gặp nhau giờ tan tầm. Khi về nhà, tôi vẫn là người vợ ngoan hiền của chồng. Chồng tôi vì thế cũng chưa bao giờ nghi ngờ một chút gì về tôi. Hai năm bên nhau trong lén lút, rồi sau nhiều lần đấu tranh, chúng tôi cũng quyết định rời xa nhau. Do cả hai cùng quyết tâm nên chúng tôi không gặp gỡ nhau nữa, ở công ty chúng tôi vẫn là những đồng nghiệp tốt của nhau.

Gần 2 tháng sau khi chia tay sếp thì tôi đột ngột biết tin tôi đang có bầu. Tôi đi khám thì em bé mới chỉ được gần 2 tháng tuổi. Tôi rất mừng và hạnh phúc vì cuối cùng tôi cũng được làm mẹ. Nhất là chồng tôi, anh vui sướng đến phát khóc luôn. Anh nói rằng ở hiền gặp hiền, cuối cùng ông trời cũng đã ngó tới nguyện vọng của anh mà ban tặng cho anh một đứa con.

Thấy chồng ngất ngây trong men hạnh phúc và luôn mơ tưởng về một ngày không xa được làm cha mà tôi thấy băn khoăn và bối rối quá. Thực lòng, bản thân tôi là mẹ mà tôi cũng chưa biết được đứa con này có phải là con của chồng tôi không nữa. Có khi nào đó là kết quả mối tình vụng trộm của tôi với sếp không? Tôi ước gì lúc này, tôi xác định được đứa con trong bụng tôi chính xác là của ai? Bởi nếu là con của 2 vợ chồng tôi, tôi sẽ sinh nó chào đời. Còn nếu con của tôi với sếp, chắc tôi chẳng có mặt mũi nào để sinh nó ra trên thế gian. Tôi rối trí lắm, hãy cho tôi một lời khuyên sáng suốt nhất!

(Theo TTOL)

 

Tôi đã “cặp bồ” với sếp của chồng

Anh đã đến và khơi dậy trong tôi những khát khao yêu đương mãnh liệt.Ngày ngày, sau khi đưa con đi học về là tôi lại mở máy tính và vào Bạn trẻ cuộc sống để đọc, để tìm hình ảnh của mình trong đó và giúp mình có được sự thanh thản.

Nhưng tôi đã đọc cả ngàn bài viết thì cũng chỉ tìm thấy một góc cạnh nào đó của mình mà thôi. Chính vì thế nên hôm nay, tôi quyết định viết lên những dòng tâm sự nay để cho lòng mình được nhẹ nhõm hơn và trên hết là nhận được những lời khuyên, sự chia sẻ của quý độc giả.

Trước đây, tôi và chồng cũng đã từng có một tình yêu đẹp, lãng mạn với biết bao kỷ niệm êm đềm. Sau một năm yêu nhau, chúng tôi chính thức thành chồng thành vợ… nhưng cũng từ đó, hai vợ chồng chúng tôi bắt đầu xảy ra mâu thuẫn

Chồng tôi là một người thường xuyên rượu chè và rất hay đánh đập vợ. Ngày mới cưới nhau, tôi chưa tìm cho mình được một công việc ổn định nên kinh tế gia đình rất khó khăn, cũng chính vì lẽ đó đã khiến cho chồng tôi thay đổi tính nết và hay hằn học vợ. Có lẽ do tự ti vì mình còn thua kém chồng nên tôi đã cam chịu và không dám nói lại anh một lời nào. Tôi nghĩ rằng, khi kinh tế vợ chồng còn khó khăn thì hai người nên cố gắng, động viên nhau để vượt qua giai đoạn vất vả này. Vì thế nên dù bị anh mắng mỏ, đánh đập nhưng tôi vẫn chịu đựng tất cả để mong muốn thay đổi công việc và cuộc sống vợ chồng.

Một thời gian ngắn sau, tôi đã tìm được một công việc ổn định, có thu nhập cao hơn của chồng mình. Công việc của tôi hòi hỏi sự tinh tế, khéo léo và nhẹ nhàng nên từ một cô gái quê “kém cỏi”, tôi đã biến hóa thành một người phụ nữ đáng yêu, khéo léo, đầy sức quyến rũ với đàn ông.

Được tiếp xúc với những người đàn ông tài giỏi, ga lăng, tôi luôn ao ước "giá như chồng mình được một nửa của những người đó". Sau khi kiếm được một khoản tiền kha khá, tôi đã mua được một căn hộ tập thể ngay cạnh cơ quan chồng trước sự ngỡ ngàng của hàng xóm láng giềng và những người đồng nghiệp của chồng. Vì hơn ai hết, họ biết thu nhập của chồng tôi và họ không nghĩ tôi có khả năng kiếm tiền để đủ mua một căn nhà.

Mua nhà xong, tôi sửa sang, mua sắm toàn bộ đồ dùng mới và gần như không thiếu bất cứ một vật dụng sinh hoạt nào trong gia đình. Và cũng chính điều này đã khiến tôi rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.

Từ sự tò mò tới tán phục bởi sự chân thật và khéo léo của tôi đã khiến anh, sếp của chồng tôi muốn tìm hiểu. Mới đầu là những câu chào hỏi khi gặp nhau ở cầu thang, rồi đến những câu chào hỏi tếu táo vốn là sở trường của tôi và sau đó là những buổi đi ăn, đi cà phê, rồi những tin nhắn và những cuộc điện thoại dài không thể đo đếm… để rồi, tôi và anh đã yêu nhau tự khi nào!

Anh tìm tới tôi bởi những điều mới lạ, còn tôi tìm đến anh như con tim đến được nơi cần dốc bầu tâm sự về chồng, về gia đình. Hơn ai hết, anh hiểu về con người chồng tôi như thế nào, về những thói hư tật xấu của anh ra sao (vì anh là sếp của chồng tôi).

Tôi đã "cặp bồ" với sếp chồng, Bạn trẻ - Cuộc sống, Ngoai tinh, ngoai tinh voi sep chong, ngoai tinh voi sep, ke thu ba, chuyen tinh yeu, cap bo voi sep, hon nhan gia dinh, gia dinh hanh phuc, ly hon, tinh yeu, bao
Khi gặp nhau, tôi và anh mới nhận ra rằng, chúng tôi là một nửa còn lại của nhau
(Ảnh minh họa)

Vợ chồng tôi ở quê ra đây để lập nghiệp, còn anh thì xuống vùng đất này công tác, cuối tuần anh lại về với vợ con. Chính sự cô đơn trong anh và sự chán nản trong tôi đã khiến chúng tôi nhanh chóng tìm đến nhau.

Chúng tôi bắt đầu lao vào nhau không cần biết đến những người bên cạnh, không toan tính vụ lợi. Anh bảo anh yêu tôi, yêu những khổ sở và vất vả của tôi và anh muốn bù đắp cho tôi những đau khổ, buồn phiền trong suốt thời gian qua.

Tôi không phải là con người từng trải vì năm nay, tôi mới bước qua tuổi 30 nhưng môi trường công tác, sự nhanh nhạy trong công việc đã trang bị cho tôi một số vốn sống nhất định. Chính vì thế nên lúc đầu anh buông lời tán tỉnh, tôi không tin những điều đó… nhưng vì sự trống vắng và khao khát tình cảm của bản thân mình đã cuốn tôi lao vào vòng tay của anh, không còn quan tâm đến chuyện anh có thật lòng với mình hay không nữa?

Giờ đây, chúng tôi đã yêu nhau quá nửa năm và trong khoảng thời gian đó, chúng tôi có nói lời chia tay nhau nhiều lần nhưng đều không thành vì những lần tôi ăn năn, sám hối hay những lần anh cắn rứt lương tâm vì có lỗi với vợ con chỉ là thoáng chốc, còn chúng tôi yêu nhau, cần nhau mới là sự thật. Kể từ ngày quen nhau đến bây giờ, hai chúng tôi như không thể sống thiếu nhau. Anh nói rằng, “Anh đã tìm thấy một nửa đích thực của cuộc đời mình" và trái tim tôi cũng đã ấm lên sau bao nhiêu năm lạnh giá sống bên chồng.

Nhưng các bạn ạ! Dù cho mọi chuyện thế nào đi chăng nữa thì ở hoàn cảnh của chúng tôi bây giờ, tôi vẫn là người thứ ba xen vào hạnh phúc của vợ chồng anh và anh cũng là người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình tôi. Dù chúng tôi có yêu nhau chân thành nhưng anh cũng không thể từ bỏ người vợ đã chung sống với anh suốt 10 năm qua và hai đứa con vô tội của anh… và tôi cũng vậy, tôi không thể từ bỏ chồng và đứa con nhỏ tội nghiệp của mình chỉ vì tình yêu dành cho anh bấy lâu.

Đã bao lần tôi dùng đến lý trí để phán xét tình yêu tội lỗi này và muốn trả anh về với gia đình… nhưng tôi không thể nào chịu đựng được khi nghĩ đến cảnh anh hạnh phúc bên vợ, để rồi khi gặp tôi, anh coi tôi như một người không quen biết. Chỉ cần ở bên anh, tôi cảm thấy cuộc sống của mình bình yên và hạnh phúc biết bao! Tôi muốn được ở bên anh, được anh yêu thương, chăm sóc… và tôi cần những phút giây tĩnh lặng bên anh như thế để anh tiếp thêm sức mạnh cho tôi giữa cuộc sống phức tạp này.

Tôi thật lòng rất yêu anh… chính vì thế nên sẽ rất khó khăn khi nghĩ đến một ngày nào đó, tôi phải rời xa anh. Nhưng tôi không thể kéo dài tình trạng này được nữa. Tôi sẽ cố gắng cùng anh vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đến với nhau… hay tôi nên trả anh về với người phụ nữ ấy, để tôi quay về nhà và làm trọn trách nhiệm của một người vợ, người mẹ trong gia đình?

Các bạn ạ! Thật khó khăn để tôi lựa chọn được con đường đi sáng suốt cho bản thân mình. Vì thế nên tôi rất mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên, những chia sẻ hữu ích để giúp tôi vượt khỏi hoàn cảnh éo le này!

Tôi xin chân thành cảm ơn!

Meo.vn (Theo Xaluan)

 

Ngoại tình công sở: Dữ dội và… hối hận

Chốn công sở là nơi dễ gặp những cảm xúc đẹp đẽ, êm dịu nhưng có nhiều cám dỗ và đôi khi phải đánh đổi bằng sự rạn nứt, thậm chí là tan vỡ hạnh phúc gia đình.

Ngàn lẻ một lý do

Minh – trưởng phòng của một công ty truyền thông thú nhận, đã từng trải qua 2 mối tình công sở. Mối tình đầu tiên là với một đồng nghiệp, gặp nhau từ buổi tiệc do công ty tổ chức, dần dà mọi chuyện cứ tiến xa thêm và họ đã rơi vào cái lưới của ngoại tình. Cho đến tận khi cô đồng nghiệp có lẽ đã bị thức tỉnh khỏi cơn mê nên chủ động đề nghị chấm dứt và chuyển công tác.

Mối tình thứ 2 của anh đến sau đó không lâu, đó là phụ nữ khác hơn anh 1 tuổi làm ở một công ty đối tác. Chỉ qua vài lần trao đổi công việc, với “kinh nghiệm” của mình anh rất nhanh chóng phát tín hiệu và nhận được phản hồi. Thế là họ lại cuốn vào vòng xoáy ấy với quan điểm chỉ “vui vẻ”, không ai làm ảnh hưởng đến gia đình, công việc của ai.

Buồn chán chồng/vợ, đó thường là những lý do mà người trong cuộc hay đổ lỗi khi bước vào một mối tình vụng trộm nơi công sở. Ngân – nhân viên của một công ty nhà nước cũng không ngoại lệ. Chồng cô làm đến chức phó giám đốc một công ty, thường xuyên nhậu nhẹt, karaoke và thỉnh thoảng còn có bồ nhí. Buồn chán nên khi nhận được lời hỏi han, “động viên” từ anh đồng nghiệp cô nhanh chóng bị “gục ngã”.

Chuyện “trao đổi, mua bán” chức quyền trong nhiều trường hợp cũng là động cơ của những cuộc tình nơi công sở. Vốn không có trình độ gì nhưng Mai – một phụ nữ ngoại tứ tuần đã ngồi chễm trệ trên cái ghế trưởng phòng của một cơ quan không phải nhỏ, và thao túng không ít quyền lực cơ quan trong hàng chục năm trời.

Tại sao thì cả cơ quan đều biết. Mai đã có thâm niên làm người tình (công khai) của cả hai đời sếp trước đó. Mọi chuyện trở nên xôn xao khi có sếp mới về (do sếp cũ bị kỷ luật), cơ quan dọn dẹp lại phòng và phát hiện hàng trăm chiếc… bao cao su đã sử dụng vứt ngoài ban công phòng sếp…

Chỉ là biện hộ?

Một vài câu chuyện trên không thể cho thấy đầy đủ những nguyên cớ khiến người ta gật đầu với ngoại tình công sở. Những buổi trưa vội vã và những nhà nghỉ khuất nẻo luôn kín phòng đã minh chứng cho sự gia tăng đáng báo động của tình trạng này

Người thì cho rằng vì cuộc sống hiện đại, vợ – chồng quá bận rộn khiến người ta không còn thời gian quan tâm và hiểu hết cái giá trị đích thực của nhau như người làm việc cùng cơ quan với họ. Trong khi đời sống ngày càng ổn định về vật chất nhưng lại phức tạp về tinh thần và thường có nhu cầu chia sẻ cao.

Thế nên sau khi kết hôn khoảng một thời gian, tình cảm vợ chồng bước vào giai đoạn bình lặng. Lúc đó, nhu cầu tìm kiếm sự mới lạ, khác biệt trỗi dậy và nếu gặp những “điều kiện thích hợp” thì nó sẽ bén rễ và phát triển thành ngoại tình công sở.

Còn Thạc sĩ tâm lý Mã Ngọc Thể (Giám đốc Trung tâm Tham vấn Tân Trí Việt) cho rằng một nguyên nhân quan trọng là do sức ép của công việc quá lớn, nhân viên căng thẳng có nhu cầu hỗ trợ lẫn nhau từ đó tạo ra sự gần gũi, thân mật.

Hoạt động “ngoại giao” đối đãi “có đi có lại” hoặc “có điều kiện trao đổi” sẽ là phương thức để đạt mục đích chia sẻ trách nhiệm nhưng có thể dẫn đến nguy cơ ngoại tình chốn công sở. Bởi vì qua mỗi lần tiếp xúc các cá nhân đều khám phá được điều hấp dẫn từ đối tác của mình, khi có điều kiện họ sẽ dễ dàng thỏa hiệp với nhau vềc chuyện đi quá giới hạn, vẫn cần dựa vào nhau khi cần thiết nhưng vẫn đảm bảo an toàn cho hạnh phúc riêng tư.

Nhưng có thể thấy, trước một “cơ hội” để bước vào ngoại tình, có những người sẽ phải đấu tranh và kịp dừng lại, nhưng cũng có những người dễ dàng bước qua, lại có những kẻ trở thành “con nghiện” của ngoại tình công sở. Dù là lý do gì thì ngoại tình công sở cũng không dễ nhận được sự đồng tình từ dư luận, và những lý do đó, tất cả cũng chỉ là “ngụy biện”.

Chốn công sở là nơi dễ gặp những cảm xúc đẹp đẽ, êm dịu nhưng có nhiều cám dỗ và đôi khi phải đánh đổi bằng sự rạn nứt, thậm chí là tan vỡ hạnh phúc gia đình. Mỗi người hãy biết cách bảo vệ hạnh phúc của mình trước những cám dỗ đó.

(Theo Danviet)

Oái ăm vợ sếp mong chồng ngoại tình với nhân viên

Gia đình chị đã không còn hạnh phúc từ lâu, chị đã không còn yêu anh và muốn li dị từ mấy năm trước nhưng anh không đồng ý. Giờ đây, chị muốn tôi “tấn công” và “cặp bồ” với anh.

Từ trước tới giờ cứ nghĩ đến chuyện ngoại tình hay li hôn là tôi vẫn nghĩ là chuyện của nhà ai chứ không phải là chuyện của nhà mình. Tôi không hề nghĩ đến một ngày mình lại rơi vào đúng hoàn cảnh như vậy.  Tôi cũng chán chồng, cũng đang ngấp nghé ý định ngoại tình với sếp nhưng sao tôi thấy rối trí quá.

Lấy chồng từ năm 23 tuổi, tôi tưởng mình may mắn khi lấy được chồng là kỹ sư cầu đường đẹp trai, trình độ có, kiếm tiền cũng giỏi. Nhưng đúng là nằm trong chăn mới biết chăn có rận. Lấy vợ về chưa lâu, chồng tôi và cả nhà chồng mới “thú nhận” một khoản nợ khổng lồ do chồng tôi chơi cờ bạc, lô đề trước đó gây ra. Lúc này tôi mới biêt chồng tôi là “dân” chơi cờ bạc có tiếng ở khu phố.

Cũng từ đó, hết lần này đến lần khác tôi phải vay chỗ nọ chỗ kia, thậm chí có lần tôi phải bán cả nhẫn hồi môn mẹ đẻ tặng để trả nợ cho chồng. Thế nhưng chồng tôi vẫn không tỉnh ra, càng ngày càng lấn sâu hơn. Hôm nào thua bạc, về nhà còn nặng lời, hạnh họe vợ. Khác hẳn với lúc hồi còn yêu, chồng tôi không còn quan tâm đến cảm xúc của tôi, vẫn ngủ ngon lành mặc cho vợ nằm bên cạnh khóc ri rỉ cả đêm.

Trong suốt 2 năm, tôi lúc nào cũng như người vô hồn. Tôi sống lặng lẽ như một cái bóng. Nhiều khi tôi muốn li dị lắm nhưng thực lòng tôi vẫn còn rất thương yêu chồng, hơn nữa tôi không muốn bố mẹ tôi đau lòng.

Tôi không thăng tiến được gì trong công việc. Tôi làm việc như một cái máy, có vài lần còn suýt bị đuổi việc vì mắc lỗi. Rồi tôi bị chuyển sang phòng kinh doanh, công việc bận rộn hơn, lại phải thường xuyên tiếp xúc với khách hàng nên tôi “không còn được giữ cái bộ mặt đưa đám nữa” – đó là lệnh của sếp.

Từ ngày làm kinh doanh, tôi làm việc với sếp nhiều hơn. Sếp tôi, một con người điềm đạm, cương nghị, nghiêm túc và ít nói nhưng lại rất ân cần và nhiệt tình. Tiếp xúc với sếp nhiều hơn và không biết từ lúc nào tôi thường ngầm so sánh anh với chồng tôi. Càng so sánh tôi càng thấy thất vọng về chồng và thầm ghen tị với vợ của sếp là người thật tốt số.

Rồi tôi có cảm tình với sếp lúc nào không biết nhưng tôi cũng không dám làm gì, chỉ âm thầm mong ngóng đến giờ đi làm để được gặp anh. Tôi nghĩ anh cũng có cảm tình với tôi vì anh thường tỏ ra rất quan tâm tôi, anh thường tặng tôi những món quà sau mỗi lần đi công tác hoặc vào dịp nào đó. Dù cảm thấy vui nhưng tôi biết rằng mình phải kiềm chế bản thân, tôi không dám thể hiện tình cảm thái quá bởi tôi sợ nếu cứ buông thả bản thân thì sẽ làm ảnh hưởng đến rất nhiều người và đổ vỡ rất nhiều thứ. Hơn nữa, một con người như tôi chưa bao giờ có ý nghĩ trong tư tưởng là sẽ phản bội chồng chỉ vì những cảm xúc nhất thời.

Một buổi sáng, khi vừa đến công ty, tôi được vợ anh mời đi uống cà phê. Quả thực tôi đã rất lo lắng vì nghĩ rằng vợ anh sẽ đánh ghen hoặc làm ầm lên, nếu thế thật thì tôi sẽ vô cùng xấu hổ và không dám nhìn mặt ai nữa. Nhưng không, chị vào thẳng vấn đề rằng chị biết anh và tôi đang thầm có vẻ thích nhau. Chị muốn tôi công khai thích anh và làm sao để anh tỏ ra thích tôi càng nhiều càng tốt. Chị nói, gia đình chị đã không còn hạnh phúc từ lâu, chị đã không còn yêu anh và muốn li dị từ mấy năm trước nhưng không hiểu sao anh không đồng ý. Giờ đây, chị muốn tôi “tấn công” hoặc “cặp bồ” với anh để chị có cái cớ mà li dị dễ hơn. Chị cũng gợi ý rằng, sau khi anh chị li dị tôi có thể công khai đến với anh.

Quả thật tôi hơi sốc và thấy sợ chị. Tôi không biết những điều chị nói có phải là thật hay không. Tôi hỏi anh thì anh chỉ nói nhà anh không ổn và anh cần người bên cạnh để chia sẻ lúc này. Anh cũng muốn tôi ở bên anh. Tôi không hiểu tại sao cả hai không còn hạnh phúc mà anh lại không “buông tha” cho chị, anh lại còn muốn tôi bên cạnh anh và tại sao chị lại phải tìm đến tận tôi để “nhờ vả” một việc hết sức ngược đời như vậy? Mỗi ngày với tôi là mớ bòng bong không dứt, tôi cũng không biết mình nên làm thế nào nữa…

BACSI.com (Theo VnMedia)

Ngoại tình với sếp, đam mê không thể dứt bỏ

Chúng tôi thu hẹp những bữa ăn uống mà dành nhiều thời gian để tôi trốn chồng đến căn hộ của anh, hoặc khách sạn kín đáo. Thậm chí còn vụng trộm ngay cả trên xe anh khi đỗ ở những đoạn đường vắng.

So với các chị trong phòng thì tôi là luồng gió mới thực sự. 27 tuổi, có bằng thạc sĩ, làm tốt mọi công việc văn phòng, tư duy nhanh nhạy, cộng thêm nhiều sáng tạo…, ngay từ lần đầu tiên bước chân vào công ty tôi đã tự cho mình cái phong thái tự tin với bản CV không tì vết. Tuy vậy tôi không hề tỏ ra chảnh chọe, chỉ vài tháng “nhập cuộc” tôi đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của mọi người cùng phòng.

Tôi lấy chồng năm 25 tuổi, chưa có con. Cuộc sống gia đình không hề có sóng gió, thậm chí bình yên đến tẻ nhạt. Chồng tôi không phải là mẫu người lãng mạn tinh tế. Lấy nhau rồi hiếm khi anh rủ tôi đi xem phim hay ăn ngoài, ngày lễ tết thay vì mua quà tặng vợ, anh đưa tiền bảo tôi thích mua gì thì mua, thích ăn với ai thì ăn, anh còn phải làm việc hoặc nằm nghỉ ngơi sau những chuyến công tác. Nhiều lúc tôi nghĩ tại lấy chồng hơn nhiều tuổi quá (8 tuổi) nên hôn nhân mới nhạt nhẽo thế này. Trong khi đó, tôi lại là một cô gái sôi nổi, thích ra ngoài đi chơi và làm mọi thứ theo cảm hứng.

Sếp của tôi là một người đàn ông tài giỏi. Một tay anh đã thành lập và quản lý khối marketing, tất cả nhân viên trong khối có được mức lương hoàn hảo như hiện nay đều nhờ người thầy giỏi lèo lái như anh. Tôi nghe các nhân viên lâu năm kể lại, cách đây 5 năm, khi công ty lao đao vì tài chính, anh đã đứng ra đặt nhà để trả lương cho mọi người. Vì thế, khi công ty phát triển bền vững cho tới hôm nay thì anh là một trong 3 người lãnh đạo giỏi nhất, được nhân viên vô cùng yêu mến. Tính cách của anh cũng hay lắm, vui tính và trẻ trung. Anh vẫn còn độc thân nhưng thừa tinh tế và từng trải để khiến một cô gái đã có chồng như tôi phải xao xuyến.

Từ lúc làm việc ở công ty mới, tôi đâm ra muốn ở công ty nhiều hơn là về nhà. Mọi người trong phòng đều quý mến tôi, tan giờ làm thi thoảng mọi người lại tụ tập đi ăn, xem phim. Dần dần, tôi trở thành nhân vật không thể thiếu trong các hoạt động văn hóa ở công ty, và cũng từ đó tôi có cảm giác sếp đang dần để ý mình hơn.

Những lời mời đi ăn, rồi một vài món quà chẳng vào dịp nào cả, chỉ là “thấy hay hay anh mua không biết em có thích không” cũng đủ để tôi vui cả ngày hôm đó. Anh khác hẳn chồng tôi, rất tinh tế và chiều chuộng phụ nữ. Anh bắt đầu chat với tôi nhiều hơn, chúng tôi tâm sự cả những chuyện ngoài công việc, thậm chí buổi tối tôi có thể về muộn để đi ăn với anh rồi nói dối chồng là đang làm dự án nên bận.

“Nhờ” sự bận rộn và nhạt nhẽo vốn có của chồng, tôi càng muốn gần gũi anh hơn. Trong một lần đi tiếp khách với anh, trên đường về anh vừa lái xe vừa với tay sang cầm tay tôi. Anh không nói một câu nào, tôi cũng vậy… Chúng tôi im lặng hoàn toàn nhưng bàn tay tôi mềm nhũn trong tay anh, tôi tự hiểu mình đã thực sự bị “đổ” trước sự từng trải và nhẹ nhàng của sếp. Sau này, anh mới nói anh thích tôi ngay từ khi tôi bước chân vào công ty. Anh nói tôi là một cô gái có sức quyến rũ mạnh mẽ khiến anh không thể cưỡng lại nổi, chứ anh không dại gì mà “dây dưa” với gái văn phòng, rất dễ khiến công việc bị ảnh hưởng.

Cái cách anh chăm sóc và chiều chuộng đã chinh phục tôi hoàn toàn. Nhờ anh, tôi mới biết đến những bữa tối trong nhà hàng, quán café ở khách sạn 4-5 sao. Không phải là tôi chưa từng đến đó, nhưng để ăn tối với người mình yêu trong ánh nến lãng mạn và cử chỉ thân mật, dịu dàng thì tôi chưa bao giờ được trải qua với chồng. Tôi và anh có thể nói chuyện mãi không chán, nhiều khi còn rủ nhau đi xem phim, nghe nhạc. Tôi cảm thấy mình hợp với anh, giữa chúng tôi không hề có khoảng cách, mà khoảng cách giữa tôi với chồng mới ngày càng xa thêm.

Một thời gian sau, không thể kìm chế nổi tình cảm, tôi đã ngã vào vòng tay anh. Chút do dự, lo sợ chồng phát hiện chỉ thoáng qua chứ tôi biết một người vô tâm như chồng tôi sẽ chẳng bao giờ biết mối tình vụng trộm này đâu. Không ngờ tôi và anh lại hợp cả chuyện ấy, chúng tôi lao vào nhau mà quên hết mọi thứ xung quanh. Anh đem lại cho tôi những cảm giác chưa từng có, còn tôi thì thật khó để nén lại những ham muốn của mình. Anh là người từng trải và đầy kinh nghiệm với sex, ở bên anh tôi như được khám phá đủ các trò mới lạ và càng ngày tôi càng “nghiện” anh hơn. Chúng tôi thu hẹp những bữa ăn uống mà dành nhiều thời gian để tôi trốn chồng đến căn hộ của anh, hoặc khách sạn kín đáo. Thậm chí còn vụng trộm ngay cả trên xe anh khi đỗ ở những đoạn đường vắng.

Tất cả mọi thứ từ anh đều khiến tôi say mê, tôi lao vào mối tình này với tất cả tâm trí và tình cảm. Anh hay đùa “Hình như em bỏ bùa anh hay sao ý, nghiện em thế này làm sao anh cai nổi!”, tôi chỉ muốn nói rằng “Sao phải cai, mình sẽ ở bên nhau mãi mãi”, nhưng một thoáng nghĩ đến mình đâu phải gái độc thân nên tôi chẳng thể hứa hẹn gì trước. “Ăn vụng” bao giờ cũng ngon, tôi như chơi một trò chơi mạo hiểm, nhưng càng thót tim bao nhiêu lại càng hứng thú hơn bấy nhiêu. Tôi nhìn ai cũng nghĩ đến anh, làm gì cũng nghĩ đến đang nằm trên cái giường ấm cúng và làm “chuyện ấy” với anh. Khi tôi nói thế, anh bật cười và ôm tôi thật chặt, chúng tôi lại cùng nhau trải qua những giây phút nồng nàn mà chưa một người đàn ông nào có thể đem lại cho tôi, kể cả chồng.

Việc ngoại tình với sếp đã khiến tôi yêu đời hơn rất nhiều, lại được anh chiều chuộng vật chất lẫn đầy đủ về sex càng làm tôi càng xinh đẹp, rạng ngời hơn. Điều tôi không ngờ tới là dạo này chồng tôi lại bắt đầu quan tâm vợ, anh khen tôi đẹp hơn, người săn chắc (do tôi tập gym đều đặn) nên muốn “yêu” vợ nhiều hơn. Từ chuyện giường chiếu, chồng tôi lại muốn hâm nóng lại cuộc sống gia đình, lần đầu tiên từ khi cưới thấy rủ tôi đi xem phim, ăn nhà hàng mà không tẻ nhạt đòi về vì buồn ngủ. Chồng cũng không muốn tôi ở lại “làm thêm” muộn, còn tới tận nơi đón tôi về. Như những người phụ nữ khác, thấy chồng yêu chiều thì phải hạnh phúc lắm nhưng riêng tôi thì cảm thấy quá khó xử.

Tôi không được ở bên sếp của mình nhiều như trước, lắm khi phải vụng trộm tranh thủ 15, 20p trên xe anh hoặc gửi nỗi nhớ vào chat, nhắn tin. Khó chịu hơn nữa là tôi phải canh chừng chồng nhiều hơn, phải đặt pass điện thoại và xóa ngay tin nhắn của sếp. Ở bên chồng mà tôi chỉ nhớ đến sếp, tôi nhớ da diết những cái ôm hôn nồng nàn và những lúc chúng tôi quấn lấy nhau trên giường. Quả thực với chồng, tôi đã nguội lạnh hết cảm giác rồi! Anh có ân cần, chiều vợ thế nào (mới đây chồng tặng 8-3 một sợi dây chuyền nạm kim cương, vậy mà tôi chẳng cảm thấy hạnh phúc), tôi cũng chỉ so sánh với sếp thôi.

Đàn ông ngoại tình còn nghĩ đến gia đình vợ con, nhưng đàn bà một khi đã yêu thì mê muội, chẳng còn biết gì nữa. Tôi biết tội của tôi to lắm, nếu chồng biết được thì ly dị là điều chắc chắn. Nhưng tôi lại không hề sợ ly dị, chúng tôi chưa có con, tình cảm thì nguội lạnh rồi. Sếp biết chuyện, anh chỉ bảo tất cả là do tôi quyết định, tuy nhiên tôi không nên ly dị chồng để công khai với anh vì như thế rất ảnh hưởng đến uy tín của anh trong công ty. Anh muốn chúng tôi cứ vụng trộm thế này, anh sẽ luôn đem đến cho tôi cảm giác “lên tiên”, sẽ luôn chăm sóc, dịu dàng với tôi.

Với anh thì dễ, chứ với tôi, một bên là chồng đang quấn quít đòi hâm nóng tình cảm, một bên là anh nồng nàn, say đắm, lúc nào cũng rạo rực yêu đương, làm sao tôi có thể “cân” đủ. Chắc chắn tôi sẽ phải từ bỏ một trong hai. Tôi là tuýp phụ nữ sống theo bản năng, cảm hứng mách bảo thế nào, tôi sẽ làm theo như thế. Nhưng trong trường hợp này tôi không thể tự tìm cho mình một con đường, mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.

Tôi biết khi bài viết này được đăng lên, sẽ có nhiều người trách móc tôi chẳng ra gì, sẽ “ném đá” nhiều hơn là muốn chia sẻ, nhưng xin hãy hiểu rằng chúng ta sống trên đời đều không thể nói trước chuyện tình cảm, càng không thể kiềm chế nó. Sống theo bản năng đâu phải là điều xấu nếu như việc đó khiến cuộc sống của mình thoải mái hơn?

(Theo TTOL)

Vợ nhắn tin thân mật với sếp

Có đêm, cô ấy nhắn tin, điện thoại đến 11 giờ. Họ gọi nhau là ‘cưng’ nhưng cô ấy bảo đó là mối quan hệ thông thường.

Tôi năm nay 31 tuổi còn vợ tôi 27. Chúng tôi đến với nhau tình cờ và sau khoảng hai năm sau thì cưới. Khi gặp cô ấy, tôi đã tốt nghiệp đại học được ba năm và có công việc tự lập. Còn cô ấy đang đi học. Tuy có khác nhau về tính cách nhưng chúng tôi rất yêu thương nhau. Tôi đã đi làm và lo toan mọi việc còn cô ấy lại rất trẻ con. Trong thời gian này, chúng tôi đã vượt quá giới hạn, sống như vợ chồng.

Khi hai bên gia đình biết đã tỏ ý không hài lòng và chúng tôi đã xin được kết hôn. Cưới xong, tôi biết với văn bằng cô ấy đang có thì không thể xin được việc nhà nước nên đã thuyết phục cô ấy học tiếp lên cao đẳng, vừa học vừa nuôi con. Bây giờ nghĩ lại sao lúc đó tôi lại làm được như thế. Học xong tôi lại cùng hai bên gia đình thu xếp để cô ấy vào làm việc ở một cơ quan nhà nước gần nhà. Vợ tôi thấy tôi vất vả đã khuyên tôi cũng vào làm trong cơ quan hành chính, vừa làm trong vừa đá ngoài. Nhưng từ khi vào làm nhà nước, hai vợ chồng bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn.

Vợ tôi tuy không xinh đẹp nhưng lại có vóc dáng cao ráo, trẻ trung, dễ hòa đồng và năng động trong việc ứng xử. Nhưng lại có nhược điểm là tính hay cả nể với người khác. Đã nhiều lần tôi tâm sự với vợ về phong cách ăn mặc, ứng xử trong cơ quan, cuộc sống và nói rõ: “Em là người có gia đình, nên để ý để tứ mọi việc…”. Vợ tôi đã để ngoài tai.

Hàng ngày chúng tôi đều đi làm, buổi trưa đa số không ăn cơm cùng nhau. Có hôm tôi đi tiếp khách ở cơ quan và cô ấy cũng vậy. Buổi tối cô ấy hay làm muộn hơn và thường xuyên đi chăm sóc sắc đẹp. Khi vợ chồng ở cạnh nhau thì cô ấy liên tục có điện thoại, tin nhắn. Có lần tôi hỏi thì cô ấy bảo là bạn và các chú ở cơ quan. Hằng tối, có lúc 11 giờ đêm vẫn có tin nhắn, khi đọc xong cô ấy xóa luôn.

Tôi rất khó chịu với cuộc sống hiện tại. Tôi đã tâm sự với vợ và khuyên cô ấy tránh các cuộc hẹn đi ăn và tất nhiên tôi cũng vậy. Nhưng vợ tôi nói: “Mình là người mới nên không tránh được”. Rồi mọi chuyện cũng qua. Tôi còn có một công việc làm ngoài giờ nên đã bận càng bận hơn. Chúng tôi đã có một cô con gái 5 tuổi. Ngoài thời gian ở nhà trẻ, cháu ở với ông bà ngoại, khi nào còn sớm thì chúng tôi đón về.

Gần đây, tôi đã nghe không ít người nói không tốt về vợ tôi không tốt nhưng tôi gạt ngoài tai. Có lần tôi làm về muộn, vợ đã ngủ, tôi thấy có một tin nhắn của vợ tôi với chú ở cơ quan, khoảng 55 tuổi. Tôi tò mò mở ra xem, thực ra tôi không có tính đó, nhưng vì nghĩ hàng tối vợ tôi có rất nhiều tin nhắn thoại nên cũng sinh nghi. Khi đọc, tôi mới giật mình: “Chú ơi, H thấy cô đơn quá, buồn và rất chán nản…”, “Chú đang ở gần đó, H có nhà không?”, “Chú đang trước cửa nhà H đây”, “Chú về tới nhà rồ cưng ạ”… Lúc đó vợ tôi đã ngủ say.

Đến sáng hôm sau, tôi chỉ nói: “Em hãy xem lại tối qua em và ông ấy nói chuyện với nhau như thế nào” rồi tôi bỏ đi làm. Từ đó, tôi rất buồn và hay nghi ngờ. Vợ tôi nói: “Ở cơ quan, các chú và các anh toàn gọi em là cưng”. Và buồn hơn, ông ấy lại gấp 2 lần tuổi vợ tôi. Tôi chưa hết bực mình thì ông ấy lại gọi điện thanh minh về những tin nhắn đó. Tất nhiên là tôi nghe và chấp nhận. Dù sao ông ấy là sếp vợ tôi và bằng tuổi bố mình.

Vài ngày sau là ngày sinh nhật vợ tôi. Tôi cũng rất chu đáo, chuẩn bị hoa và cơm nước để hai bố con chúc mừng sinh nhật. Buổi chiều cả hai vợ chồng đều có cuộc họp quan trọng nên tổ chức qua loa. Buổi tối, đón con cùng về rồi cả gia đình vui vẻ. Tôi và con gái đợi cô ấy về cùng ăn thì cô ấy gọi điện về bảo là phải đi ăn cơm cùng “chú ấy” và các anh ở cơ quan. Khi nghe thế tôi, giận vô cùng. Hai bố con ăn xong, tôi đưa con đi ngủ. Khoảng 9 giờ tối cô ấy mới về. Sẵn trong người có chút bia, tôi giận và mắng cô ấy mấy câu. Vợ tôi đang thanh minh thì lại thấy điện thoại của “chú”. Tôi giận quá, giật lấy điện thoại, ném đi rồi lên ngủ với con gái.

Hôm sau, cô ấy nói: “Vợ chồng không còn tình nghĩa gì nữa… Tôi dọn về nhà ngoại ở”. Tôi trả lời: “Tùy cô”. Cả ngày hôm đó, tôi không về nhà. 7 giờ tối, tôi về mở cửa thấy trong nhà không còn gì cả, thì ra cô ấy đã dọn hết mọi thứ về nhà mẹ đẻ.

Đến nay đã gần 6 tháng, cô ấy vẫn không muốn về, không hề quan tâm gì về tôi nữa. Cô ấy cũng không cho tôi đón con gái về chơi với tôi. Như thế tôi có lên ly hôn với cô ấy không? Hay cố thuyết phục cô ấy trở về? Cô ấy thật sự đã có người khác không? (trong khi cô ấy đang mắc bệnh phụ nữ và chưa khỏi).

(Theo Ngoisao)