Những ngày đầu tháng 5/2012, trên các trang mạng Trung Quốc nhanh chóng lan truyền một mẩu tin: một cô gái chưa đầy 20 tuổi tên là Trương Diễm Lệ đang mắc bệnh máu trắng, việc điều trị đòi hỏi một số tiền rất lớn, mà hi vọng cứu sống được cô cũng hết sức mong manh. Nhưng bạn trai cô, một chàng trai tên là Phùng Lợi quyết không bỏ cuộc. Anh đã hứa rằng, ai có thể cứu mạng bạn gái, anh tình nguyện làm việc không công cho người đó 20 năm.
Tình yêu ngọt ngào của cô gái mồ côi bất hạnh
Cô gái ấy hiện đang nằm điều trị tại bệnh viện thuộc trường Đại học Trịnh Châu. Sự sống và cái chết với cô hiện giờ cách nhau chỉ trong gang tấc.
Nhìn cô, chẳng ai có thể ngờ rằng, cách đây không lâu, cô còn là một cô gái trẻ trung xinh tươi làm việc cả ngày không biết mệt, hơn nữa còn chuẩn bị kết hôn trong tâm trạng ngập tràn tình yêu và hy vọng.
Trương Diễm Lệ vốn không may mắn được hưởng tình yêu thương chăm sóc của cha mẹ như các bạn bè cùng trang lứa khác. Mới hơn 3 tháng tuổi, cô đã mất mẹ, đến 9 tuổi thì lại mất cha. Cả cha và mẹ cô đều qua đời vì trọng bệnh, mẹ mất vì bệnh hen suyễn, cha mất vì bệnh tim.
Bóng đen ảm đạm đó luôn theo đuổi cô suốt thời thơ ấu. Cô cùng với các anh trai được bác nuôi nấng. Diễm Lệ là cô gái vô cùng hiền lành, chịu thương chịu khó. Gia đình nhà bác cũng rất nghèo khổ, nên mới học hết cấp 2 cô và các anh đã đi làm thuê để kiếm sống.
Chịu nhiều thiệt thòi và bất hạnh trong suốt thời thơ ấu, nên Trương Diễm Lệ rất chín chắn so với những cô gái cùng tuổi.
Phùng Lợi chăm sóc cho bạn gái bị bệnh
Ở tuổi 18, 19, nhiều bạn gái còn đang sống trong sự bao bọc của bố mẹ và thầy cô, còn đang say mê những bộ quần áo đẹp hay thần tượng các ban nhạc Hàn Quốc, và xin tiền tiêu vặt từ bố mẹ hàng ngày, thì Diễm Lệ đã đi làm để tự nuôi sống bản thân.
Không chỉ thế, cô còn tiết kiệm tiền để đưa cho hai bác. Mặc dù thu nhập hàng tháng của cô chỉ có chưa tới 2000 nhân dân tệ (tức khoảng 6 triệu tiền Việt), nhưng tháng nào cô cũng cố gắng dành ra một khoản tiền để gửi cho các bác. Biết bác trai thích rượu ngon, mỗi lần về thăm nhà, cô đều mang theo vài chai rượu mà bác thích.
Thế rồi số phận cũng mỉm cười với cô gái nghèo bất hạnh. Khi đi làm thuê tại Côn Sơn, Giang Tô, cô gặp gỡ với chàng trai hơn mình 2 tuổi tên là Phùng Lợi. Quen nhau 2 tháng thì họ đã quyết định trở thành người yêu.
Phùng Lợi yêu và thương Diễm Lệ bởi cô rất chịu khó và khiêm nhường, bởi cô luôn dùng tình cảm chân thành để đối xử với mọi người xung quanh.
Tính cách của Trương Diễm Lệ và Phùng Lợi vô cùng hợp nhau, ở bên nhau, họ luôn cảm thấy bình yên và hạnh phúc, cả hai đều tin chắc người kia là một nửa của mình.
Mọi người xung quanh cũng hết sức vun vào cho đôi bạn trẻ, và mong hai người có thể tiến đến một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Đó quả thật là những tháng ngày vô cùng tươi đẹp của hai người.
Tuổi thơ vất vả và thiếu thốn tình cảm của cả cha lẫn mẹ khiến cho Diễm Lệ lúc nào cũng khao khát một cuộc sống gia đình hạnh phúc đầm ấm.
Hiểu được tâm tư đó của cô, Phùng Lợi lên kế hoạch dẫn cô về ra mắt gia đình để hai người có thể sớm kết hôn, để anh có thể ở bên cô và chăm sóc cho cô hàng ngày.
Nhưng kế hoạch chưa kịp thực hiện được thì số phận lại một lần nữa không mỉm cười với Diễm Lệ. Ban đầu cô chỉ thỉnh thoảng cảm thấy mệt mỏi, đau đầu, lại có biểu hiện của bệnh thiếu máu.
Phùng Lợi cho rằng người yêu mình làm việc quá vất vả nên mới như vậy, anh khuyên cô nghỉ việc về nhà tĩnh dưỡng một thời gian, chuẩn bị sức khỏe và tinh thần cho việc kết hôn. Hai người chia tay nhau, Phùng Lợi ở lại Côn Sơn, Giang Tô tiếp tục làm việc, còn Diễm Lệ về nhà ở Trịnh Châu.
Dù có chút ngậm ngùi khi không được ở bên nhau hàng ngày nữa, nhưng cả hai đều tự nhủ rằng rất nhanh thôi họ sẽ được chung sống cùng nhau. Hàng ngày, họ đều liên lạc với nhau qua điện thoại, động viên nhau cùng cố gắng.
Nhưng rất nhanh chóng, Phùng Lợi không sao liên lạc được với Diễm Lệ nữa, anh gọi bao nhiêu lần là bấy nhiêu lần điện thoại của cô tắt máy. Cuối cùng, khi anh liên lạc được với bác của Diễm Lệ thì đã được báo một tin sét đánh: cô dâu tương lai của anh đã bị chẩn đoán mắc bệnh máu trắng.
Phùng Lợi lập tức xin nghỉ phép đến Trịnh Châu thăm Diễm Lệ. Lúc đó, cô đã phải nhập viện – bệnh viện trực thuộc trường Đại học Trịnh Châu. Anh vội chạy đến bệnh viện thăm cô, nhưng đón tiếp anh, Diễm Lệ tỏ ra vô cùng lạnh nhạt.
Cô gầy yếu và xanh xao đi rất nhiều chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng nằm trên giường bệnh, cô vẫn tỏ thái độ hết sức cương quyết với anh.
Phùng Lợi nhớ lại: “Lúc đó, cô ấy muốn đuổi tôi đi, không muốn gặp tôi, thậm chí cô ấy còn đánh tôi mắng tôi nữa, nhưng tôi biết, tất cả chỉ vì cô ấy không muốn tôi chịu khổ vì cô ấy. Tôi không bao giờ đi, tôi phải ở lại chăm sóc cho cô ấy”.
Anh biết cô vẫn yêu anh tha thiết, và cô vẫn là Diễm Lệ anh yêu thương như ngày nào, nhưng giờ đây anh lại càng yêu thương cô gấp bội. Anh tự cảm thấy nếu không phải là anh thì chẳng ai có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc cô được nữa.
Hai bác của cô đã hơn 60 tuổi, cho dù họ có cố gắng đến mấy thì chăm sóc một bệnh nhân đang phải điều trị máu trắng trong bệnh viện cũng quá sức của họ. Các anh trai của Diễm Lệ thì lao vào làm việc để kiếm tiền trang trải viện phí cho em gái, cũng không thể ở bên cô được.
Anh cũng biết, người yêu anh là một cô gái vô cùng biết nghĩ cho người khác, điều mà cô khổ tâm nhất khi mắc bệnh hiểm nghèo chính là thấy mình phải trở thành gánh nặng cho những người thân yêu, là phải thấy những người thân yêu phải đau khổ vất vả vì mình.
Cho nên anh quyết tâm phải giúp cô vượt qua được mặc cảm đó để yên tâm chữa bệnh.
Vì tình yêu nên muốn tiếp tục được sống
Có lẽ tinh thần lạc quan và kiên định của anh đã lây sang cả Diễm Lệ. Cô bắt đầu dần dần thoát khỏi tâm trạng u uất chán chường trước đây khi mới biết mình mắc bệnh. Bác của Diễm Lệ nói rằng, giờ đây cô đã muốn sống.
Điều trị bệnh máu trắng phải dùng đủ phương pháp khiến cho người bệnh đau đớn vô cùng, nhưng bà nói, trước sau Diễm Lệ không hề thở than lấy một câu, ngược lại, cô còn liên tục động viên tinh thần của hai bác.
Giờ đây cô không còn cô đơn trong cuộc chiến với căn bệnh hiểm nghèo, vì bên cô có Phùng Lợi, anh túc trực bên cô cả ngày lẫn đêm, chăm sóc cho cô từng chút một, và động viên cô chữa bệnh.
Để chăm sóc cho Diễm Lệ, Phùng Lợi đã phải đối mặt với không ít áp lực. Dù sao thì anh cũng còn quá trẻ, còn cả một tương lai dài trước mắt, còn cả công việc phải phấn đấu, và giữa họ với nhau chưa có gì ràng buộc cả.
Do vậy, nhiều người nói rằng anh là đồ ngốc, tự buộc vào mình một gánh nặng quá sức. Gia đình anh cũng tỏ thái độ phản đối. Nhưng dần dần, anh đã thuyết phục được tất cả mọi người bằng sự chân thành của mình.
Phùng Lợi cho biết, trước đây bố anh phản đối dữ dội lắm, nhưng sau khi anh nói với bố rằng anh muốn làm một người đàn ông có trách nhiệm đúng như lời bố thường dạy thì ông không còn phản đối nữa, thậm chí ông lại còn lấy tiền tiết kiệm đưa cho anh để chữa bệnh cho Diễm Lệ.
Nhờ sự kiên trì và lòng quyết tâm của Phùng Lợi, trong suốt thời gian vừa qua, kinh phí cho Diễm Lệ chữa bệnh lên đến gần 1 tỉ đồng Việt Nam đã được quyên góp từ những người thân và bạn bè.
Song hành trình của chàng trai muốn chữa bệnh cho người yêu vẫn chỉ mới bắt đầu. Mặc dù hiện tại các bác sĩ cho biết bệnh tình của cô đã có những dấu hiệu chuyển biến tốt, nhưng để theo đuổi việc chữa trị, họ sẽ cần đến một số tiền khổng lồ.
Đầu tiên phải tìm trong số người thân họ hàng có ai phù hợp để tiến hành cấy ghép tế bào gốc tạo máu, sau đó sẽ là một phác đồ điều trị phức tạp và tốn kém. Khoản tiền khổng lồ ấy không thể chỉ trông đợi vào sự quyên góp của người thân và bạn bè nữa.
Phùng Lợi suy nghĩ rất nhiều, anh không thể đầu hàng trước khó khăn, bởi còn có Diễm Lệ giờ đây đang hoàn toàn trông cậy vào anh, anh đề nghị ông chủ cho ứng trước tiền lương, sau đó anh sẽ làm việc để trả lại, nhưng đề nghị đó của anh không được chấp nhận.
Cuối cùng, anh đã quyết định nhờ đến truyền thông, với lời hứa rằng, ai có thể giúp anh chữa bệnh cho người yêu, anh tình nguyện làm việc không công cho người đó 20 năm!
Tình yêu và lòng quyết tâm của anh khiến cho biết bao cư dân mạng cảm động, có thể trước mắt người giúp anh chữa khỏi bệnh cho Diễm Lệ chưa xuất hiện, nhưng anh đã nhận được không ít sự ủng hộ của mọi người từ thăm hỏi động viên đến các khoản tiền quyên góp và cả các cơ hội làm việc nữa.
Và với câu chuyện của anh, chắc chắn niềm tin vào tình yêu đích thực sẽ đến với nhiều người.
(Theo Phunutoday)