Thương chị bị bại liệt mà ham học, Loan tình nguyện bế An đến trường. Hơn chục năm trôi qua, ngày An được vinh danh "Hoa trạng nguyên" với thành tích 12 năm xuất sắc nhất trường, em lại ôm chị lên sân khấu.
Tại buổi lễ tuyên dương 800 học sinh, sinh viên xuất sắc nhất khu vực miền Nam vừa tổ chức ở Long An, hàng nghìn ánh mắt ngạc nhiên lẫn cảm động dõi theo bước chân của thiếu nữ có nước da ngăm đen đang chầm chậm bế người chị bại liệt lên sân khấu nhận giải thưởng Hoa trạng nguyên. Cô gái trẻ ấy tên Hoàng Thị Loan (17 tuổi) và người chị Hoàng Thị An (19 tuổi), cả hai đều là học sinh trường THPT Sơn Bình, huyện Long Thành, Đồng Nai.
Bé Loan hàng ngày bế chị đi học. Ảnh: Thi Ngoan. |
Mặc dù đôi chân bị liệt từ nhỏ và mang trong mình nhiều chứng bệnh nan y, song thành tích học tập của An luôn khiến bạn bè đồng trang lứa nể phục. Từ ngày bắt đầu đi học đến lúc tốt nghiệp, kết quả học tập của An luôn dẫn đầu toàn trường, rồi kỳ thi tốt nghiệp THTP vừa qua, cô bé cũng giành danh hiệu thủ khoa với kết quả thi bình quân mỗi môn 9 điểm.
12 năm miệt mài đèn sách, có được thành tích như ngày hôm nay, An luôn cho rằng mình là người may mắn, mà cái may lớn nhất là có một đứa em luôn biết yêu thương, sẵn sàng là "đôi chân" đồng hành cùng chị trên mọi nẻo đường.
Nói về đứa em với đầy niềm tự hào, cô gái có đôi mắt nai to tròn và gương mặt khả ái kể: "Gấu (tên ở nhà của người em) thương em lắm. Mỗi lần đi đâu, làm gì Gấu cũng ẵm em mà chưa bao giờ cằn nhằn gì. Để em được đi học là ba mẹ và bé Gấu vất vả lắm rồi nên em luôn tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng tin của mọi người".
Nhà hai chị em này nằm sâu trong một rừng cao su bạt ngàn tại một vùng quê hẻo lánh thuộc địa bàn ấp 1, xã Suối Trầu, Long Thành, Đồng Nai. Trong nhà có 6 chị em gái nhưng có đến 2 người (bé An và chị cả) bị bại liệt từ nhỏ. Thương con bệnh tật mà gia cảnh nghèo nên để có tiền chữa bệnh cho con, cha mẹ của các em hàng ngày phải lên rẫy trồng cà phê, cao su để kiếm tiền lo cho con.
Để có ngày hôm nay, cô bé luôn cho rằng mình là người may mắn vì nhờ có gia đình luôn bên cạnh và đặc biệt là người em hết mực thương chị. Ảnh: Thi Ngoan |
Ấm lòng khi nhìn các con sống hòa thuận yêu thương nhau, bà Bùi Thị Hương, mẹ của hai chị em kể: "Mới sinh ra, các cháu cũng mập mạp khỏe mạnh, nhưng đến 4 tuổi mà vẫn không đi được nên tôi mới lo đưa đi chữa bệnh. Bác sĩ trên tỉnh thì bảo bị chất độc da cam, bác sĩ huyện lại bảo do sốt bại liệt, hễ nghe ai mách chỗ nào là tôi đều đưa hai cháu đến chữa nhưng cũng không khỏi".
Thích đi học và học rất chăm, có khi mải học quá nên An lăn ra ốm khiến gia đình chạy chữa nhiều phen đuối sức. Một phần vì thương con, một phần vì gia cảnh khó khăn, bà Hương đã nhiều lần khuyên con nghỉ học ở nhà để dưỡng sức. Nhất là hồi bé An lên lớp 6 những cơn đau tim và căn bệnh viêm phổi hành hạ khiến em gần như kiệt quệ, gia đình lại càng lo lắng. Thế rồi năm ấy An cũng quyết định thôi học một thời gian dài để chữa bệnh.
"Nhưng cũng chỉ được chưa đến một năm, cháu lại nằng nặc đòi đi học vì bảo ở nhà buồn quá, nhớ trường nhớ lớp. Thế là thương con, vợ chồng lại xin cho cháu học tiếp", bà Hương nhớ lại.
Hàng ngày ngoài giờ đến lớp, An ở nhà dạy học cho các em nhỏ. Ảnh: Thi Ngoan |
Cảm động trước nghị lực vượt khó của học trò, cô Tiêu Đình Nghiêm Văn, giáo viên chủ nhiệm lớp 12 của An bày tỏ: "Tôi rất ấn tượng về An kể từ ngày đầu tiên em đến lớp. Tật nguyền vậy nhưng em ấy luôn cố gắng vượt lên số phận và học rất giỏi. Không có điều kiện học thêm, chỉ mày mò tự học, vậy mà 12 năm liền An đều đạt thành tích học sinh giỏi toàn diện, là trường hợp đầu tiên tôi gặp trong suốt quãng đời làm giáo viên của mình".
Cô giáo còn cho biết, trong lớp An là một học sinh chăm chỉ, ngoan hiền, hòa đồng và là tấm gương cho bè về tinh thần vượt khó. "Hễ ai cần gì là em ấy vui vẻ giúp hết mình nên thầy cô và bạn bè ai cũng quý mến. Mỗi lần thấy hai chị em ẵm nhau đi học mình nhìn mà thương lắm", cô Văn kể.
Mặc dù năm nay đã hoàn tất chương trình giáo dục phổ thông nhưng An quyết định chờ đến năm sau mới cùng "em Gấu" đi thi đại học. "Em không muốn xa em Gấu đâu. Hai chị em bàn kỹ rồi, tụi em sẽ cùng thi vào khoa tài chính ngân hàng của trường Đại học Kinh tế TP HCM. Em chỉ mong sau này ra trường kiếm được một công việc ổn định để có thể sống tự lập được, không để mình là gánh nặng cho mọi người", cô bé tủm tỉm nói.
Meo.vn (Theo Vne)